Bà Ngoại hỏi Win ba tuổi: Đố Win, ông Ngoại đi đâu rồi?
GÓC NHÌN
Mỗi một phiếu mà mọi người trả lời có thể không đầu không cuối nhưng đối với tôi lại vô cùng ý nghĩa. Tôi luôn biết ơn từng người khảo sát vì đã sẵn lòng cùng tôi đi trên hành trình tốn nhiều thời gian và công sức đó.
GÓC NHÌN
Năm 2020 mới chỉ bắt đầu cho chặng đường còn nhiều gian nan phía trước. Tôi mở lòng mình bằng một trái tim háo hức, tâm trí rộng mở và một nụ cười rạng rỡ để bước tiếp, trên sức bật của năm 2020.
GÓC NHÌN
Ba vắt tơ nửa khung trời
GÓC NHÌN
Tôi cảm ơn ba má biết bao vì đã ghi lại trong ký ức tôi món mắm cá, thịt bò Kobe và bánh xèo ngon đến thế.
GÓC NHÌN
Tôi đứng trước gian hàng trái cây, ngần ngừ giữa túi nho xanh và túi nho đen. Tuần trước ăn nho xanh rồi. Tuần này chọn nho đen vậy. Tuần sau tôi sẽ biết nên ăn loại nào ngon hơn mà không cần phải mất thời gian lựa chọn. Tôi đã liên tục thực hiện cách tư duy đó trong suốt một tháng đầu tiên ở Úc. Tôi nhận ra …
GÓC NHÌN
Giữa xứ người xì xào âm đuôi ngang phè phè nơi cổ họng, được nghe một giọng ru con bằng tiếng mẹ đẻ, ôi sao thổn thức, bồi hồi đến vậy.
GÓC NHÌN
Thôi việc ở tuổi 31. Bắt đầu lại từ đầu từ con số 0. Tôi đã thú nhận với một người bạn rằng tôi nuối tiếc.
GÓC NHÌN
Tôi biết ơn ngôi nhà đã che chở, bảo bọc tôi bao nhiêu năm. Nhưng hơn cả việc chăm sóc và tự tình với người bạn trước lúc chia tay, tôi thực sự có những phút giây nhìn lại cuộc sống của mình
GÓC NHÌN
Ba tôi sửa kho và lôi ra một chiếc xe đạp cũ. Nhưng ông không cất đi mà để ở chái nhà bên vườn rau. Mấy cuối tuần liền tôi về quê vẫn thấy chiếc xe ở đó.
GÓC NHÌN